Hà Nội mùa này đang là mùa thu, mùa nồng nàn hoa sữa và khí trời se lạnh dễ chịu. Sài Gòn mùa này cũng đang thu, nhưng năm nay thì chỉ mưa liên miên, dầm dề và dai dẳng.
TPHCM, không kể chuyện mưa gió, thì mùa thu cũng khá nhộn nhịp và đông vui. Đường phố ngập sắc đỏ sắc vàng của đèn lon, của các tiệm bánh, khiến lòng người không thể không nôn nao và mọi người hô vang: “Ối, Tết Trăng Rằm sắp đến rồi”.
Trung thu,trẻ con háo hức đã đành. Đằng này, tôi đã qua cái tuổi được gọi là trẻ con,nay mình đã đủ lớn để mua bánh trung thu brodard, mua lồng đèn sao 5 cách cho các em các cháu, cho bạn bè người thân. Có lẽ, âm hưởng Rằm Trung Thu của những ngày đã cũ vẫn còn đâu đây, qua thời gian vẫn không đổi khác…
Mùa Tết giữa mùa Thu của những năm trước, tôi vẫn còn tụ tập hò hẹn với bạn bè. Trung thu ở Sài Gòn nơi mà sắc màu rực đỏ thể hiện đúng nét mùa Tết giữa mùa Thu chính là phố lồng đèn ông sao quận 5, đây là nơi ai ai cũng phải nhắc đến, đây là nơi tập trung các tiếng trống lân rộn ràng nơi góc phố, là nụ cười tươi rạng rỡ của các bạn trẻ. Năm ngoái, ta đến đây với bạn bè tớ,chúng nó cứ háo hức nhí nha nhí nhảnh chạy vòng quanh. Đứa thì nói, đứa thì cười, đứa thì tay cầm máy ảnh, đứa thì tay xách lồng đèn cá chép nhỏ xinh, đứa thì nhăn nhó vì đi bộ mỏi chân, đứa lại tạo dáng trước ống kính để được 1 bộ ảnh kỷ niệm về mùa Rằm Trung Thu lung linh nhất
Hằng năm, cứ đến Tết Trăng Rằm là tui sẽ nhận được quà đó là những chiếc bánh trung thu ba mẹ tôi đem ở cơ quan về, bánh nướng bánh dẻo, thập cẩm, đậu xanh hay hạt sen đều đủ cả. Bánh chẳng ít, nhà lại chỉ có hai anh em, thế nhưng hai đứa vẫn tranh nhau ăn như con trẻ. Mẹ thì chỉ nhìn hai anh em tôi rồi cười vui khi thấy hai đứa con của mình rất thảo ăn bánh. Đêm hội Trăng Rằm chỉ đơn giản với vài chiếc bánh trung thu nho nhỏ nhưng nó làm không khí gia đình của tớ vui vẻ ấm áp hơn nhiều
Trung thu năm nay vẫn tấp nập thế, Bánh trung thu Kinh Đô vẫn có trong nhà, nhưng hương vị Tết giữa mùa Thu có phần đổi khác. Có lẽ con người ta, khi lớn thêm một chút, sẽ có nhiều điều đổi khác theo thời gian,theo nhịp sống của xã hội,con người càng ngày càng phát triển.Năm nay bạn bè của tôi tất cả đều đã lớn hết rồi,đi thì đi làm,đứa thì lập gia đình, mỗi người mỗi ngã,mỗi người đều có một cuộc sống riêng của mình.Cái tuổi hồn nhiên ngây ngô của Quá khứ chỉ còn là ký ức, có lẽ cũng chẳng tụ tập đông đủ được như xưa. Năm nay Bánh trung thu vẫn thế, nhưng chẳng ai tranh giành nữa. Ngồi một mình ăn bánh trung thu, lòng chỉ muốn quay về như tuổi trẻ, khi ta vẫn còn trẻ thơ non dạ ngây ngô hồn nhiên dễ thương, trong cuộc sống thì chẳng phải vướng bận những lo toan suy nghĩ đắn đo và khi đó ký ức vẫn còn tươi màu…Nhớ cái ngày xưa quá! Một ký ức trong ta không bao giờ phai nhạt