Trung thu của 4 anh em tôi

Đã  gần 30 năm nhưng sao cảm giác lân lân khi đến  tết Trung thu cứ  như mới đó, ước gì có thể  truyền lại cảm giác này cho 2 con nhỉ.

Bắt đầu  vào mùa Rằm Trung Thu bằng việc Chị em tôi chồng chất bàn ghế để cố gắn leo lên trần nhà nơi mà  chúng tôi đã cẩn thận cất những cái lồng đèn sao 5 cánh làm bằng phim chụp hình và bằng giấy kiếng  mà ba đã mua cho trong mùa trước, chúng tôi hì hụi lau chùi thật cẩn thận, dán lại những mảnh rách và gắn chúng lên vách ngăn gỗ phòng khách, Anh Hai thì tự làm lồng đèn sao 5 cách, cứ vậy Gia chúng tôi ngắm những cái Lồng đèn và háo hức chờ ngày ra quân.

Ngày  ra quân sao mà thích thế, đúng ngày rằm Tết Trung Thu, ăn cơm chiều thật sớm bên cạnh  mùi thơm ngào ngạt từ nồi bánh Bông Lan mạ tôi nướng ( món bánh u làm thay cho những cái Bánh Kinh Đô đắt tiền ). Cứ thế thời gian đối vơi chị em tôi cứ như được tính bằng từng khoản khắc. Cẩn thận chọn bộ đồ có túi áo, hoặc túi quần để thuận tiện mang theo những cây nến và que mồi lửa. Trời tối hẳn cả xóm tụ tập đông đủ GIVA cùng rước đèn quanh xóm  và cố tình vào những nơi tối để xem đèn nào sáng nhất vào tận trường tiểu học bên cạnh là nghĩa trang,  ka ka trời về tối cái cảm giác lành lạnh hơi chút sợ sợ nếu đi riêng rẽ làm chúng tôi thêm đoàn kết hơn, Sợ nhất là khi gặp thành phần phá phách của xóm, chúng dùng ná chun bắn bể đèn lon làm tắt nến, bọn con gái banhtrungthu chạy thục mạng về nhà

Thế đấy Ngày xưa ấy bây giờ  đến Bánh trung thu cũng không buồn ăn, cũng chẳn háo hức, còn tôi mỗi khi phố phường bày bán Bánh Kinh Đô  thì lại nhớ bánh Bông Lan của u, và rồi giờ đây với dòng hối hả của công việc, Gia đình, tôi lại mua Bánh trung thu biếu thầy mẹ tôi trong khi thâm tâm vẫn muốn tự tay nướng ổ bánh Bông Lan biếu thầy tôi má.