Một mùa Đêm hội Trung Thu nữa lại về, vẫn cái không khí vui thươi háo hức đón chờ ngày lễ hội trăng rằm, bà tôi nói: “đó là ngày trăng tròn nhất trong năm”… Tôi sinh ra tại một vùng quê nghèo trên mảnh đất miền trung nắng gió, nơi mà mùa đông lạnh thấu xương tủy, mùa hè nóng muốn cháy da, con người quê tôi chắc cũng. Vì thế mà mang cái vẻ bề ngoài khắc khổ, nhưng bên trong thì luôn luôn mạnh mẽ để đối chọi với phong ba bão táp của cuộc đời…
Rằm Trung Thu năm đó đến vào ngày bão lụt đang tàn phá vùng quê yên bình của tôi. Trước đó ít ngày bầu trời vẫn xanh trong như không có chuyện gì xảy ra. Bọn trẻ Chúng tôi quyết định năm nay sẽ tổ chức một bữa tiệc Tết Trung Thu nhỏ tại nhà tôi, sau đó tất cả sẽ cùng nhau đi chơi.
Buổi chiều rộn rã chuẩn bị cho Trung thu
Không ai có tiền để mua quà bánh như lan nên quyết định nhà ai có gì thì mang tới cái đó. Buổi sang hôm ấy GIVA đã gom góp được kha khá đồ ăn để chuẩn bị cho đêm hội Trung Thu. Những món trái cây nào xoài, ổi, mía, bưởi, khế, bà còn cho tôi mười ngàn để mua thêm một gói kẹo nữa.
Tất cả đều hi vọng sẽ có một đêm thật vui, nhưng mong ước đó không thể thành hiện thực. Vì đúng ngày hôm đó bão đổ bộ vào. Đến xế chiều trời bắt đầu mưa to, tất cả đã tập trung đông đủ, đứa nào cũng tiếc rẻ vì Rằm Tháng Tám mà trời mưa như trút nước.
Mất điện, ngoài trời gió bão làm cây cối nghiêng ngả, gió rít từng hồi, ngồi trong nhà mà tôi cảm thấy ớn lạnh. Bà thắp lên hai cây nến, căn phòng sáng bừng ánh nến lung linh ấm áp. Bọn trẻ bày đồ ăn ra dĩa và chúng tôi bắt đầu nhập tiệc. Vừa măm măm chúng tôi vừa trò chuyện vui vẻ. Đến khi bữa tiệc kết thúc mà mưa vẫn chưa tạnh, tất cả đều ngậm ngùi chia tay.
Cứ sau giờ cơm tối tầm khoảng 7 giờ mọi người sẽ đượ tập hợp lại tại sân kho hợp tác xã. Các nhóm cũng như người phụ trách công việc sẽ tiến hành công tác chuẩn bị buổi lễ. Tuy khác đơn giản nhưng vẫn làm nên mọi sự đảm bảo các thủ tục giúp mọi đứa trẻ như tôi lúc đó có được một đêm đầy ý nghĩa.
Câu chuyện cổ tích trong mỗi người
Đêm hôm đó tôi đã có những giấc mơ thật đẹp về chú cuội, chị hằng, bỗng nhiên tôi giật mình tỉnh dậy và thấy không khí im ắng lạ thường. Tôi ngồi dậy mở toang cửa sổ, một thứ ánh sáng mát mẻ trong lành như mơ hồ nhẹ nhàng bao trùm không gian.
Chao ôi, phải chăng tôi đang mơ, bầu trời trong xanh đầy sao, ông trăng tròn như cài dĩa treo lơ lửng trên bụi tre làng, cây cối cũng ngả một màu vàng đến kì diệu. Mọi thứ đẹp y như trong bức tranh vậy, tôi thở phào”bão đã thực sự qua rồi”.
Lời bà nói thật là đúng, vầng trăng tròn vành vạnh, tròn như chiếc bánh trung thu mà bà đi chợ mua về. Những đôi mắt to trong chúng tôi chờ đợi long lanh nhìn lên bầu trời sao lòng tràn đầy mơ ước về món đồ mình thích.
Ký ức người trưởng thành
Giờ đây tôi đã là sinh viên đại học, cuộc sống trọ học xa nhà biết bao nhiêu khó khăn vất vả. Đi trên dường phố treo đầy lồng đèn ông sao đỏ xanh lấp lánh, lòng tôi lại nao nao nhớ về bà và những kỉ niệm đã qua.
Nhớ những dứa trẻ miền quê nghèo ấy, nhớ Đêm hội Trăng Rằm gió bão ùa về, nhớ bàn cỗ nho nhỏ với ánh nến lung linh chan hòa niềm ước mơ con trẻ. Tôi lang thang trên đường phố sài gòn cố tìm lại con nít của mình.
Tìm bóng dáng gương mặt người quen nhưng không thể, những đứa trẻ ấy giờ đang làm gì, ở đâu, không biết có ai còn nhớ bữa tiệc Tết Trăng Rằm năm ấy… Tôi chợt cảm thấy mình thật hạnh phúc khi có một quá khứ để tìm về, quá khứ mà tôi không thể lãng quên dù cho đi đến góc bể chân trời. Và sẽ mãi luôn cất giấu tận sâu góc trái tim trẻ em…
Xem thêm nộ dụng về các ký ức về trung thu mỗi người: